Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

VŨ TRỤ VÀ EM


Đỗ Xuân Thọ

 

VŨ TRỤ VÀ EM

 

Em thánh thiện, trầm tư và uy nghi

Đôi mắt em lay động cả một trời kiến thức

Không phải kiến thức của lũy-tre-làng-Trái Đất

Mà của Vũ Trụ lồng nhau đến vô tận phải không em ?

Em yêu !

Chúng ta chẳng qua là những con virus

Trong cái cơ thể khổng lồ của con virus chứa vũ trụ Einstein

Như một nội tạng đang vận động chậm, nhanh

Và con virus này đang sống cùng đồng loại

Trong một vũ trụ nào đó

Đến lượt mình, vũ trụ này lại là nội tạng

Của một con virus lang thang

Cứ như thế Vũ Trụ lồng nhau đến vô hạn

Như tình em anh uống sao cho cạn

Đã say rồi anh thương cả trời sao

Einstein ư ?

Gơ-đen ư ?

Lão Tử ư ?

Tất cả chỉ là những con virus không hơn không kém !

Trong Vũ Trụ bao la này

Trong cái Vũ Trụ lồng nhau đến vô hạn

Một con virus giận hờn cũng chấn động cả hành tinh

Tuy nhiên anh vẫn yêu sự vô hạn

Bởi đôi mắt em nhìn anh vô hạn còn gì?

Anh muốn gục đầu vào ngực em một tí

Để đầu anh nguội lại với Trần Gian

Để anh trả lời được câu hỏi đang tranh cãi miên man

Của các vĩ nhân trong lũy tre làng Trái Đất

Rằng có phải loài người là duy nhất ?

Rằng Vũ Trụ này có nhận thức được hay không?

Anh sẽ có lỗi với tổ tông

Với em và những người anh yêu quý

Nếu anh không  vắt kiệt được những gì tinh túy

Của các con virus lồng nhau để có một lời giải vô song !

Anh sẽ dâng lời giải đó với một tấm lòng

Cho mẹ Việt Nam,anh quằn quại yêu thương và kính trọng

Và rồi anh luôn hỏi một câu hỏi lồng nhau đến vô vọng

Trong Vũ Trụ vô hạn này, anh có chứa hết trái tim em ?

 

      

      Hà Nội, ngày 21/6/2012

4 nhận xét:

  1. Cứ làm thơ như thế chứ đừng chính chị chính em gì mà hay Dr. ạ..:)

    Trả lờiXóa
  2. Nhà thơ, nhà phê bình Trần Mạnh Hảo nhận xét:
    Cam on anh DO XUAN THO da co loi uu ai. Toi rat nguong mo anh khong chi vi cac bai viet ma con qua hanh dong anh hung cua anh-mot nguoi tri thuc chan chinh.
    bai tho cua anh hay gap may lan tho nguyen quang thieu.
    chuc anh va gia dinh suc khoe

    Trả lờiXóa
  3. Nhà Thơ, nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo nhận xét:
    Bác là một siêu tán tỉnh. Không phải ai cũng tán được như bác.

    Trả lờiXóa
  4. Hà Văn Cường, thằng bạn của tôi đã nhận xét như đi guốc vào bụng:
    Xét cho cùng thì Thọ gọi ai là em vậy? Có thể là khi những dòng thơ
    đang tuôn trào, Thọ luôn nghĩ đến một con người thực bằng xương bằng
    thịt trong cõi Nhân. Nhưng cách -tư duy- cố- hữu của Thọ buộc người
    đọc thơ phải thốt lên rằng : Thọ đang gọi Đức Mẹ Đồng Trinh, đang gọi
    Quan Thế Am Bồ Tát ở cõi Thiên là " em ".Và Thọ đã trần thế hóa họ để
    đòi được " ngả đầu vào ngực em một tí ". Còn bản thân Thọ đang ở đâu
    khi dòng thơ tuôn chảy? Ở một ban công tựa vào thành Đại La cổ có tọa
    độ cụ thể hay Thọ đang phiêu diêu trong cái Vũ -Trụ - Lồng -Nhau
    ...Khá lắm Thọ ơi. Giỏi lắm Thọ ơi. Chú còn và rất rất nên chiết xuất
    từ máu thịt của chú ra những bài thơ như thế.Anh là thằng vốn rất kiệm
    lời khen.

    Trả lờiXóa