Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

HỒ CHÍ MINH BÁO MỘNG



Thọ đã sửa bài này để tuân theo quyết định của Thọ và những người muốn ĐCSVN không quá sợ hãi

Đỗ Xuân Thọ - HỒ CHÍ MINH BÁO MỘNG

-         Trời ! Cha ! Tôi kinh ngạc khi bỗng nhiên một ông già xuất hiện ngay trước mặt .Cha có phải Hồ Chí Minh không?
-         Đúng , ta là Hồ Chí Minh đây, ông già nghiêm nghị trả lời. Có phải suốt mấy tuần qua con đang vật vã vì ĐCSVN ngoan cố không nghe lời góp ý của nhân dân phải không?
-         Vâng, thưa cha. Con sẽ nói hết các ưu tư của con và muốn hỏi cha nhiều điều...May quá, gặp cha ở đây
Hồ Chí Minh mỉm cười , vuốt râu rồi thanh thản nói:
-         Ta biết con định hỏi về vấn đề gì rồi. Đừng ngại. Trở về bên kia thế giới, ta được những thầy của một nền văn minh ngoài Trái đất và mạnh hơn nền văn minh Trái đất rất nhiều lần dạy giỗ,  ta  đã ngộ ra nhiều điều ...
-         Thưa cha, con xin lỗi đã ngắt lời cha nhưng con nóng lòng qua muốn hỏi cha ngay. Con đã chứng minh học thuyết Mác-Lênin sai lầm từ cấp độ các tiên đề sao cha lại cùng với các đồng chí của cha mang nó vào Việt Nam ?
HCM mỉm cười độ lượng và pha chút tinh quái:
-         Cha muốn kiểm tra kiến thức của con nên con hãy chưng minh cho cha một cách ngắn gọn học thuyết Mác-Leenin sai xem sao
-         Thưa cha, con sẽ chứng minh một cách ngắn gọn thế này. Bất cứ học thuyết nào cũng có một số hữu hạn các tiên đề. Những tiên đề này chính là các huyệt đạo của học thuyết đó. Để chứng minh một học thuyết sai ta chỉ cần chứng minh một tiên đề của học thuyết đó sai là đủ đánh gục học thuyết đó !Học thuyết Mác-Lênin cũng như vậy, con chỉ cần chứng minh Quy luật Giá Trị Thặng Dư (xin được viết tắt như sau QLGTTD) của Mác là sai thì toàn bộ học thuyết của ông ta bị đổ nhào ! Con nói thế có đúng không thưa cha?
-         Hoàn toàn chính xác! Để bác bỏ Mác chỉ cần đánh tan huyệt đạo đó- Quy luật Giá Trị Thặng Dư chứ đâu cần đọc 56 cuốn sách Mác-Leenin toàn tập, HCM mỉm cười hài lòng
-         Vâng, cảm ơn cha, con xin tiếp tục. Trong quyển Tư Bản nổi tiếng của Mác, ông ta trình bầy QLGTTD mà có thể tóm tắt như sau:
                                     T – H – T’
Trong đó T là lượng tiền mà nhà Tư Sản dùng để mua máy móc, mua nguyên vật liệu, thuê công nhân ... để làm ra một lượng hàng hóa H. Nhà Tư Sản bán lượng hàng hóa H được một lượng tiền nào đó. Sau khi nộp tiền thuế, tiền khấu hao thiết bị, tiền lương Công Nhân... nhà Tư Sản còn lại lượng tiền T’ > T. Hiệu số T’-T được Mác gọi là Giá trị Thăng Dư (GTTD).
  Mác đặt câu hỏi :” Tại sao lại có tiền dôi ra (GTTD) như vậy ?” và Mác tự trả lời là :” GTTD mà nhà Tư Sản có được là do bóc lột sức lao động của Công Nhân mà có”. Từ đó Mác kêu gọi giai cấp Công Nhân vùng lên đánh đổ giai cấp Tư Sản...
Ngay sau đây con sẽ chỉ ra cái sai chết người của Mác:
   Mác rút ra Quy luật GTTD khi coi LOÀI NGƯỜI CÓ TRÍ TUỆ NHƯ NHAU ! Hay nói cách khác là Mác coi loài người là các con Rô-bốt được sản xuất cùng một lò!
   Thực tế đã chứng minh rằng sự phân bố trí tuệ ở loài người là không đồng đều. Trong Xã hội có người giỏi cái này, có người giỏi cái kia.
Mác đã rút ra Quy luật GTTD khi không tính đến TÀI NĂNG của nhà Tư Sản. Đó là tài năng Quản Lý, tài năng Tổ Chức, tài năng Công Nghệ ...của ông chủ Tư Sản đã góp vào một phần rất lớn để sinh ra GTTD đó. Ví dụ nhà tỷ phú Bin-ghết có tài năng Công Nghệ Thông tin và tài năng quản lý mà hàng triệu người mới có 1. Chính tài năng này đã góp chủ yếu để tạo nên GTTD chứ không phải ông ta hoàn toàn bóc lột nhân viên hãng Microsoft.
Ở Việt Nam trong dân gian cũng có câu:” Làm tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng dại” hay “ Một người lo bằng kho người làm” để nói lên vai trò to lớn của trí tuệ  trong việc sản xuất ra của cải vật chất !
Tóm lại Quy Luật GTTD của Mác hoàn toàn sai do đó mọi luận thuyết rút ra từ quy luật này như Đấu tranh Giai Cấp, Chuyên chính Vô Sản, Cải cách ruộng đất, Đánh tư sản, Cải tạo Công thương nghiệp..v.v.. đều vất vào sọt rác !
Thưa cha, con đã chứng minh xong
          HCM gật gù, thong thả nói:
-         Con chứng minh QLGTTD sai như vừa trình bầy là hoàn toàn chính xác và do vậy đã đánh gục được CN Mác-Lênin.
-         Thế tại sao cha còn mang nó vào Việt Nam? Cha có biết không, chúng con phải chiến đấu vô cùng gian khổ mà cho đến nay vẫn chưa loại bỏ được nó. Bọn mafia VN dùng nó để viết Hiến Pháp, dùng nó để mê hoặc quân đội, công an, dùng nó để vơ vét tiền của của nhân dân vào túi....
-         Không bàn chuyện quá khứ ! Hãy tạm khép quá khứ để hướng đến hiện tại và tương lai của Việt Nam ! Đừng bàn đến chuyện tại sao ta mang CN Mác-Leenin về VN vội ? Ta cũng như con, đang hết sức lo lắng về đất nước ! Con hãy đánh giá tình hình trong nước và ngoài nước cho ta nghe - HCM nghiêm nghị rồi nói tiếp - Ta chỉ quan tâm tới Dân tộc Việt Nam thôi ! Con hãy nói thật ngắn gon, ta sắp phải đi rồi !
-         Vâng thưa cha, con sẽ nói cực ngắn gọn , ĐCSVN  dựa vào 4 tầng lớp sau: Công –Nông – Binh –Trí thức. Nhưng bây giờ giai cấp Công Nhân và Nông Dân là 2 giai cấp bị bần cùng hóa ghê gớm nhất do sự bóc lột thậm tệ của các Địa Chủ Đỏ (ĐCĐ), Tư Sản Đỏ (TSĐ). Ở đây con nói ĐCĐ và TSĐ để phân biệt với các nhà Địa Chủ và Tư Sản  theo nghĩa thông thường, những người có tài tổ chức, tài quản lý, tài về KHCN, tài tiếp thị v.v... Còn bọn ĐCĐ, TSĐ là những thằng cực kỳ ngu xuẩn và cực kỳ tham lam được sinh ra trong quá trình Đổi Mới. Chúng là lũ con ông, cháu cha hoặc những thằng lưu manh, chùm mafia mang tiền mua quan bán chức. Chúng được giao các chức vụ như :Tông giám đốc các tập đoàn Kinh tế của Nhà nước, các quan lại cấp tỉnh, các bộ trưởng , thứ trưởng của các ngành KT, các giám đốc công an của các tỉnh thành ...Và phía sau chúng là một lũ ăn theo đông vô kể....
              Nông dân thì bị cướp đất, Công nhân thì bị cướp lương...Lòng dân đang hận chính quyền đến ngút trời nhưng lũ quan triều đình không biết vì bọn quan lại cấp dưới toàn báo cáo sai !!!
         Trí thức, BỘ NÃO của Dân Tộc VN thì bị kinh rẻ và luôn luôn bị nghi ngờ...Ví dụ GS Ngô Bảo Châu chỉ lĩnh lương 5 triệu VNĐ/tháng. Họ trả lương cho các GS,TS theo ngày công như Công Nhân...
         Dân gian có câu:” Nghèo nó khinh, Thông minh nó đéo dùng”. Họ nói đầu lưỡi rằng:” Hiền tài là nguyên khí Quốc Gia” nhưng con hỏi cha thằng TT Nguyễn Tấn Dũng, thằng TBT Nguyễn Phú Trọng nó “có chữ” không??? Một chữ tiếng Anh, tiếng Pháp không biết; ngồi vào máy tính thì bảo bọn đệ in ra cho anh đọc....Thằng nào giỏi hơn chúng sẽ bị đầy ài như thời Nhân Văn Giai Phẩm....
         Các cựu chiến binh theo cha đánh giặc đã về phục viên thì đa số có cuộc sống vô cùng cực khổ. Con nói ví dụ tướng Trần Độ, tương Võ Nguyên Giáp.... Chỉ có bọn sỹ quan “Vàng” được ĐCSVN bú mớm cho vào các chức như Chủ tịch hội CCBVN là hót theo ĐCSVN!!!
Như vậy cả 4 giai cấp đó ĐCSVN đều phản bội lại họ. Họ đều oán trách, hận thù Đảng thì liệu cái ĐCSVN bây giờ còn giữ được bao lâu nữa thưa cha? Chưa kể cái CN Mác-Leenin họ đã lấy làm nền tảng tư tưởng là sai hoàn toàn như con đã chứng minh!!!
Thanh niên, lực lượng làm nên những đổi thay của dân tộc không có lý tưởng và mất niềm tin trầm trọng. Để dạy chúng theo kiểu Khổng Tử cần dùng : QUÂN, SƯ, PHỤ. Thế mà vua ( BCT ĐCSVN) như thế đấy ( TBT Nông Đức Mạnh cưới bồ của con trai làm vợ); Sư-Hiệu trưởng trường PTTH ép học sinh gái làm tình vơi Phó Chủ Tịch Tỉnh; Phụ- Bố mẹ chúng phải nhận hối lộ mới sống và nuôi con được. Cả Quân, Sư ,Phụ đều hỏng hết!!! Xã hội đảo điên trong cái CƠ CHẾ THỊ TRƯỜNG ĐỊNH HƯỚNG XHCN !!! Đảo điên trong mức lương quái gở!!! Toàn bộ Xã Hội VN là một XH lừa đảo và nói dối !!! Một Xã Hội Phong Bì!!! Một Xã Hội Tham Nhũng!!!
Ở tất cả các quán nước chè, người dân chửi các lãnh tụ ĐCSVN, chửi các quan chức công khai mà CA chỉ biết lảng đi chỗ khác...
....
Con uất quá vì khuyên ĐCSVN vất CN Mác-Lê đi và thay vào đó là CN Dân Tộc trong ĐH ĐCSVN lần thứ XI nhưng chúng không nghe!!!Vì sao chúng không nghe??? Con thưa cha, chúng vì cái Ghế của chúng!!!
 Đây là ly nước cuối cùng và con quyết định đứng về phía những người DÂN CHỦ, đứng về phía Nhân Dân, tức là những người đòi quyền Dân Chủ trong chế độ độc tài này. Thưa cha, mà muốn có quyền dân chủ đích thực thì phải Đa Nguyên, Đa Đảng !!! Cha có muốn con chứng minh điều này không???
-         Không cần con chứng minh, cha hiểu chứ !!! Trước khi tiến đến chân lý tuyệt đôi mà con gọi là Tâm Vũ Trụ tư tưởng của loài người giống như những cánh hoa chung cùng một nhụy...do đó tại lát cắt này của Dân Tộc VN có rất nhiều luồng tư tưởng để xây dựng VN hùng cường giống như thời cha đi tìm đường cứu nước...do đó phải Đa Đảng!!!
-         Cảm ơn cha đã hiểu con, con muốn nói nếu VN không Đa Đảng như Mỹ, Pháp, Nhật, Hàn Quốc, Căm pu chia..v.v thì VN sẽ bị cô lập trong ASEAN, trên trường Quốc tế và không có những người bạn đích thực như Hàn Quốc có Mỹ, Nhật có Mỹ, Philipin có Mỹ khi bị bọn Tầu xâm chiếm. Ở đây con nói thêm với cha có nhiều thằng trong Bộ Chính Trị ĐCSVN ngả về Tầu...
.....
-         Câm mồm ngay! Một tiếng hét rất to. Cả tôi và HCM đều quay lại phía tiếng hét . TBT Nguyễn Phú Trọng cùng một viên sỹ quan cấp tướng, hai tay cầm hai quả trùy tiến đến ngay sát chỗ chúng tôi. Nguyễn Phú Trọng chỉ tay vào mặt tôi và nói – Thằng này thoái hóa tư tưởng ! Mày đã ký cả vào bản Kiến Nghị 72 và vào Lời Tuyên Bố của các công dân tự do!!! Thưa Bác, sao Bác lại gập nó! Nó là một thằng đặc biệt nguy hiểm, nhỡ nó ám sát Bác thì sao?
-         Ông Trọng ạ, tôi ôn tồn nói, vừa rồi tôi đã chứng minh cho HCM nghe rằng: CN Mác-Leenin đã sai từ các tiên đề cơ bản nhất ...
-         Chúng tao nghe thấy hết rồi, Nguyễn Phú Trọng cắt ngang lời tôi- Mày tưởng là mày tự do ư??? 24/24 chúng tao theo dõi mày và 72 thằng trí thức chó đẻ chúng mày!!! Mày tưởng chúng tao tin vào CN Mác – Leenin ư ??? Chúng tao đéo tin nhưng chúng tao cứ dùng đấy, dùng để lôi kéo quần chúng Công, Nông!!!  Mày bây giờ lại làm cho Vị Cha Già HCM cũng “diễn biến hòa bình “ phải không?
-         Ông hãy tỉnh ngộ đi ông Trọng, tôi hét lên, cái CN Mác-Lê đã sai lè lè ra rồi sao các ông còn giữ lại làm gì? Hãy vất bỏ nó đi và đi theo nhân dân Việt Nam đi ! Đi theo những người Dân Chủ bởi chúng tôi là mùa Xuân của đất Việt, mùa Xuân của nhân loại, chúng tôi là các CÔNG DÂN TỰ DO!!! Tôi quay sang phía viên sỹ quan và nói- Tôi không sợ chết nên tôi phải nói thật với ông rằng Quân đội Nhân dân VN chỉ Trung với Nước Hiếu với Dân chứ không phải Trung với Đảng ông hiểu chưa ??? Ông đừng tuân theo cái Đảng Bán Nước này!!! Ông thử hỏi HCM xem
   Nguyễn Phú Trọng liếc mắt nhìn HCM một cách nham hiểm rồi ra lệnh cho viên tướng:
-Hãy giết cả hai ! Hãy nghe tao, thượng tướng ạ!!! Tao là Đảng, mà Đảng cúng chính là tao !!! Chúng ta còn có các đồng chí Trung Quốc nên sợ gì Nga, Mỹ, Nhật, EU . - Nguyễn Phú Trọng hét lên.
   Viên sỹ quan trần trừ hất đầu về phía HCM như muốn hỏi Trọng:” Đây là HCM cơ mà?”. Trọng hiểu ý và nói đanh thép:
-         HCM mà thoái hóa tư tưởng cũng phải giết. Chúng ta sẽ vu cho Đỗ Xuân Thọ giết ông ta rồi tự sát!!!
....
Viên sỹ quan vung trùy lên...

Quả trùy bên tay phải của viên sỹ quan giáng vào đâu HCM, quả bên tay trái giáng vào đầu tôi với sức mạnh của hai cuộc Kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ cộng lại
.....
   Tôi choàng tỉnh, người vã hết mồ hôi...Trời vẫn tối đen như mực nhưng phía trời Đông bình minh đang lên...
Văng vẳng bên tai tôi lời của HCM từ cõi xa xăm :” Con đã thấy chưa, vì lợi ích nhóm của bọn trùm Mafia trong ĐCSVN chúng có thể làm mọi thứ kể cả bán nước, kể cả giết ta ....Con và đồng đội của con đã dồn chúng đến bước đường cùng!!! Đừng như thế, hãy mở cho chúng một con đường sống vì chúng cũng là con dân đất Việt mà....”

                            Hà Nội, 6:30pm ngày 26/3/2013


Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Đàm Đức Đam - Độc Đảng cầm quyền song thực chất là các phe phái chính trị và lợi ích đang dằng xé Đảng CSVN


Đàm Đức Đam - Độc Đảng cầm quyền song thực chất là các phe phái chính trị và lợi ích đang dằng xé Đảng CSVN (1)

Đàm Đức Đam
Việt Nam dù vẫn nói rằng chỉ có một Đảng Cộng sản cầm quyền, song thực chất những người cộng sản Việt Nam hôm nay phần đông họ chỉ còn có chung một điểm: Lấy Đảng làm chỗ tiến thân và biến Đảng thành bình phong che đậy những vi phạm pháp luật, vi phạm nhân quyền, để bảo vệ Quyền lực của chính họ, cho phép họ ngồi trên pháp luật.
Xét theo lịch sử Đảng cộng sản Việt Nam cho thấy thực chất Đảng đã bị chia rẽ bởi những khuynh hướng tư tưởng khác nhau và đặc biệt bị phân hóa bởi chính tham vọng quyền lực cá nhân đã từ rất lâu. Có thể dẫn chứng điển hình nhất từ việc Chủ tịch Hồ Chí Minh bị vô hiệu hóa bởi Chính Tổng bí thư Đảng Lê Duẩn và bị đưa Người đi đày sang Trung Quốc 'trị bệnh' để ở nhà ông ta mặc sức hoành hành.
Những ngày Bác sắp mất, trước sức ép của nhiều Đảng viên, TBT Lê Duẩn buộc phải đưa Bác về giam lỏng tại K 9. Lê Duẩn sở dĩ không dám ra tay hạ sát Chủ tịch Hồ Chí Minh như Tướng Nguyễn Văn Hưởng đã làm với các nhân vật tiền bối sau này có lẽ vì ông ta vẫn còn sử dụng được huyền thoại 'Thánh Sống' về Bác. Chính vì vậy mà người ta nói rằng: Lê Duẩn công và tội của ông ta chẳng kém gì nhau và đó cũng là một tiền lệ lịch sử chia rẽ, sát phạt trong Đảng cộng sản VN song vẫn bị bưng bít bởi chế độ độc Đảng.
Minh chứng thứ hai nổi cộm là khi đất nước đã thống nhất, Đại Tướng Võ Nguyên Giáp sau khi được tận hưởng cái cảm giá "tâm hồn lâng lâng, thanh thản bước ra dạo trên đường phố Hà Nội khi nhận được tin Quân đội VN Dân Chủ cộng hòa tiến vào Dinh độc lập", thì chẳng bao lâu sau, chính ông đã bị đưa xuống quản lý 'sinh đẻ có kế hoạch'!
Một vị Tướng tài ba lừng lẫy thế giới với Chiến thắng Điện Biên Phủ, cha đẻ của Quân đội Việt Nam anh hùng phải đành thúc thủ về lãnh đạo chị em 'kế hoạch hóa gia đình'!
Chả thế mà dân Hà Nội đã ví "Từ Ngã ba Tân Trào đến Ngã ba Chuồng bò" ám chỉ Tòa nhà của Ủy ban Kế hoạch hóa gia đình tại Ngã ba Chuồng bò - Một vết nhơ trong sự phát triển độc Đảng Cộng sản ở Việt Nam, dù có bưng bít không sách báo nào dám viết ra, nhưng chẳng hề dấu được nhân dân.
Cái nghiệt ngã mà Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã phải nếm trải, cũng chưa phải bằng chứng cuối cùng của sự chia rẽ của chế độ độc Đảng. Chính trường Việt Nam hôm nay còn khốc liệt hơn bao giờ hết, trong Đảng CSVN vẫn gọi nhau là "đồng chí", song những kế hoạch thủ tiêu "Đồng chí của mình" đã được phe phái tham nhũng trong Đảng ráo riết chuẩn bị từ trước Hội Nghị Trưng Ương 6, đến nay còn khẩn trương hơn gấp bội, nó tỷ lệ thuận với lời kêu gọi chống tham nhũng của Chủ tịch nước.
Kế hoạch thủ tiêu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang của Đảng phái X chỉ còn chờ thời cơ là ra tay... Rõ ràng chế độ một Đảng đã lộ rõ sự phản khoa học, nó khiến cho không ai dám khởi xướng một Đảng phái mơi, cho dù trong nội bộ Đảng CSVN 'đã có bộ phận không nhỏ' - những người 'Cộng sản' đã coi nhau còn hơn cả kẻ thù!
Nhìn vào chính trường Việt Nam có thể thấy Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay đang bị các phe nhóm chính trị và lợi ích nhóm chia rẽ sâu sắc, ít nhất có thể điểm được 03 phe phái: Phái thủ cựu của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Phe tham nhũng độc tài - phát xít đã có được sự lũng đoạn khá sâu rộng trong Đảng để có thể 'phong gọi' là Đảng X do Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu và Phái Dân chủ, chống tham nhũng đang 'đơn độc' của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
TBT Nguyễn Phú Trọng là người có thể nói có lý tưởng cộng sản đến cuồng tín, đầu óc thủ cựu, không chấp nhận cái mới dù cái mới có là xu thế tiến bộ. Có lẽ chính vì tố chất này mà ông đã được Trung Cộng thông qua Nông Đức Mạnh chọn lên giữ ghế TBT. Ông cũng có một ưu điểm là trong sạch. Song cái trong sạch của ông trong một đất nước mà nạn tham nhũng hoành hành, tác oai tác quái đến hang cùng ngõ hẻm cộng với sự thủ cựu khiến ông thiếu tố chất kiên định của một vị Lãnh đạo cao nhất Quốc Gia. Đây cũng chính là lý do vì sao cái ngày ông nhậm chức Tổng Bí Thư, trong phiên họp BCT, không phải ông với vai trò Tổng Bí Thư mà chính là Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng phân công Tứ trụ:
"Anh Trọng đi Nhật, tôi đi Trung Quốc, anh Tư đi các nước Asean..."
Chỉ đến khi dân tình xì xào "Thủ Tướng sợ Trung Quốc..." thì cũng lại chính Thủ Tướng Dũng là người phân công lại:
"Anh Trọng đi thăm Lào trước để thể hiện chúng ta không sợ Trung Quốc rồi sau đó hãy đi thăm Trung Quốc... tôi đi Nhật, anh Tư đi Asean" và quả thật sau đó TBT Nguyễn Phú Trọng đã đi thăm Lào rồi đến Trung Quốc để Thủ Tướng sang thăm Nhật, còn Chủ tịch nước công du thăm Singapore...
Có lẽ những ngày sau Đại hội XI, toàn thể BCT đều thấy rõ vị trí Tổng Bí Thư bù nhìn đang bị Thủ Tướng Dũng tiếm quyền. Thậm chí, ở đời thường ông Thủ Tướng cũng không ngần ngại bêu riếu ông Tổng Bí Thư bất kể lúc nào có cơ hội. Ai cũng có thể kể lại câu chuyện 'làm quà' của Thủ Tướng với bất cứ địa phương nào khi Thủ Tướng về thăm trong buổi tiệc rượu, Thủ Tướng cởi mở kể chuyện:
"Trong BCT từ nhiệm kỳ trước, Bí Thư Hà Nội Nguyễn Phú Trọng đã xúc động báo cáo về 'sự hy sinh' của mình vì Đảng: "Ngày cưới của con gái tôi, nhưng đồng chí Mạnh phân công đi Tây Nguyên, tôi cũng đã chấp hành, không để việc riêng ảnh hưởng đến việc chung..."
"Tôi nói ngay: Tôi không đồng ý với ý kiến của anh Trọng, đó không phải là sự hy sinh... Thời nay có phải trong chiến tranh đâu, nếu anh báo với anh Mạnh việc đám cưới con cái cả đời chỉ có một lần thì anh Mạnh cũng thông cảm thôi..." - Thủ Tướng cười hỷ hả rồi chêm vào "Con ông ta mà ông ấy còn đối xử như vậy thì ông ấy làm gì biết lo cho ai...."
Có lẽ kết luận của Thủ Tướng Dũng cũng không sai và có thể cũng chính vì vậy đã khiến ông TBT thất bại thảm hại trước cơn cuồng phong bão táp do tham nhũng, do độc tài, do bè phái gây ra.
Chính vì những tư tưởng giáo điều, kiểu mũ ni che tai của ông khiến ông bị bịt mắt không nhìn thấy ngay đến đội ngũ thư ký, trợ lý của ông phần đông cũng đã bị 'thoái hóa' khi giật mình nhận ra: Cơ hội kiếm tiền đang mất đi và tương lai khi xếp của họ là TBTvề nghỉ vào năm 2016 thì họ cũng sẽ chỉ có ma nghèo, ma đói làm bạn... Vì vậy họ đã ngấm ngầm 'ngậm đô la' biến mình thành 'kẻ tay trong' cho Đảng X tham nhũng.
Cái gì đến sẽ phải đến, kết qủa của sự giáo điều, lý thuyết rỗng tuếch, thiếu thực tế và thiếu cả sự chăm lo nhỏ nhất đến những cấp kề cận phục vụ mình đã phát huy 'sức mạnh' tổng hợp gây ra thất bại thảm hại của ông TBT đầu tiên của Đảng CS Việt Nam mà Hội nghị Trung Ương 6 không những là một minh chứng cho sự thất bại của Đảng CSVN, mà còn là một nỗi nhục của Đảng: Lần đầu tiên Ban chấp hành Trung ương đã dùng chính 'gậy ông đập lưng ông' bằng cách bỏ phiếu để chống lại Nghị Quyết của Bộ Chính Trị - Một điều chưa hề có tiền lệ, phá vỡ nguyên tắc DÂN CHỦ - TẬP TRUNG mà Đảng CSVN đã luôn trung thành với nguyên tắc này kể từ ngày thành lập Đảng đến nay.
Chính sự giáo điều, xa rời thực tế đã dẫn đến kết cục tại sao khi thảo luận trong BCT thì khá gay gắt thống nhất kỷ luật đồng chí X, nhưng văn bản thông báo ý kiến của BCT do trợ lý của TBT và Thường Trực Lê Hồng Anh soạn thảo thì 'nhẹ hìu' và cho người đọc cảm giác đồng chí X làm được khá nhiều việc và chưa đến mức chịu kỷ luật! Không dừng tại đó, với những 'cục gạch' đô la, trợ ký TBT còn sắp xếp để TBT trước Tết nguyên đán đã xuống thăm phát biểu khen ngợi Thống đốc Nguyễn Văn Bình - Một kẻ giết hại hàng trăm ngàn doanh nghiệp, một kẻ trung thành thực hiện phục vụ lợi ích của các bố già đã đưa y lên và cũng chính là kẻ đã đẩy nền kinh tế, tài chính, tiền tệ của đất nước đến suy thoái như hôm nay.
Hầu như các báo và dân cư lề trái không nói nhiều về chuyến viếng thăm và phát biểu của ông TBT tại Ngân hàng Nhà Nước, bởi lẽ nhân dân muốn rộng lòng tha thứ cho ông, giữ cho ông có uy tín cùng Chủ tịch nước chống tham nhũng và chống lại những kẻ bán nước cầu vinh đang phát triển mạnh mẽ như vũ bão với sự đỡ đầu của Bành trướng Trung Nam Hải.
Song những phát biểu của ông tại Phú Thọ quy kết nguyện vọng chính đáng của Nhân dân ước mơ đến một chế độ Dân chủ là 'Suy thoái cần phải tiêu diệt' thì nhân dân đã cay đắng nhận ra rằng: Sự giáo điều, cuồng tín của ông đã khiến ông mù quáng chống lại cả nhân dân, rơi đúng vào ma trận do chính Đảng X bày ra.
Từ nay đến Đạị hội Đảng giữa kỳ vào tháng 4 năm nay chẳng còn bao xa, phe phái tham nhũng trong Đảng chắc chắn không chịu ngồi yên để nhìn ông TBT và Chủ tịch nước chặt vòi bạch tuộc của mình, do vậy những trào lưu chống lại TBT càng mạnh mẽ thì người dân sẽ giảm nhiệt khi nói về chống tham nhũng, nói về diệt sâu X... Mũi dùi dư luận đã được chuyển hướng sang TBT để Đồng chí X rộng đường toan tính kế hoạch đối phó...
Dù biết vậy, song ngay cả sự trong sạch của ông TBT không còn đủ sức để bào chữa cho ông được nữa. Nhân dân càng vô cùng thất vọng bởi ông đã làm ngơ để cho Báo gia đình sa thải nhà báo Nguyễn Đắc Kiên như để gởi đi một thông điệp "Đảng cộng sản Việt Nam sẽ đàn áp bất cứ ai nói đến Dân chủ, đa nguyên, đa Đảng, bất cứ người dân nào đấu tranh cho Quyền làm người..."

HẠ ĐÌNH NGUYÊN-TÔI BỊ ÁM ẢNH NGÀI,TBT


Hạ Đình Nguyên
Hai năm hành xử vai trò lãnh đạo tối cao của ĐCS VN, và vì Đảng lãnh đạo toàn diện đất nước, nên đồng thời cũng là vai trò nguyên thủ quốc gia VN, Ngài TBT đã có những thành tích tạo ấn tượng sâu và sắc, khó phai nhạt trong nhân dân.
Thành tích của Ngài sẽ còn nhiều với những tháng năm sắp tới, nhưng hai năm vừa qua, những kết quả nổi bật, đậm nét “biện chứng” dở khóc dở cười, tạm thời có thể tóm lược sau đây:
1/ Thành tích 1Phát kiến:
Kết thúc ĐH XI, nhận chức TBT, Ngài đã tuyên bố sẽ có “đột phá về lý luận XHCN”! Như đàn cừu giữa sa mạc, người dân đang lùng bùng trong cơn nắng hạn của “định hướng XHCN”, khát khao một giọt nước trong của lý luận dẫn đường, nhưng sau đó, lại đành phải ních đầy một bụng nước đục!
Có người thất vọng, bởi vì đã hy vọng về cái đột phá ấy. Cái đột phá ấy đã dõng dạc vang lên, bung vỡ cả trời Tây, bằng bài diễn văn hùng hồn chất ngất hào khí tự tin, tự mãn, đọc lên ở đất nước Cu Ba năm trước. Người anh em Cu Ba liền bị choáng. Bà Tổng thống Brasil nghe thấy cũng thất kinh, không dám tiếp, vì cái tầm nhìn to lớn của Ngài. Dân tình trong nước ngơ ngác, tưởng như nghe lời mê sảng của ai!
Đó là cái sáng kiến sau nhiều “trăn trở”: “Kinh tế thị trường định hướng XHCN”. Ối trời! Thật đáng tự hào, nó mới mẻ, sáng choang như chiếc lư đồng trên bàn thờ ông bà được giao cho cậu Út đánh bóng lại, để chuẩn bị đón lễ Tết đầu năm.
Ngài còn mạnh dạn thách thức “thế lực thù địch” hoặc người khác ý kiến: chớ có coi thường mà ra mặt “hý hửng”. Những người lên tiếng đấu tranh phản đối bọn xâm lược Bắc Kinh, bị đàn áp và quy là thuộc đối tượng thù địch này, nghe từ ngữ hý hửng từ miệng Ngài phát ra, bỗng dưng thấy mình như một nhóm bụi đời ở đường phố! Xét cho cùng, chẳng có sự đột phá nào xảy ra.
2/ Thành tích 2chỉnh đốn Đảng:
Ngài đã đưa ra một chiến dịch quan trọng, là chỉnh đốn Đảng, nâng cao sức chiến đấu (không rõ là chiến đấu với ai!).
Ngài chủ trì hội nghị, kết quả lớn là NQ 4 ra đời, khẳng định: Đảng (bộ phận không nhỏ) đã suy thoái, biến chất, phai nhạt lý tưởng, từ tư tưởng, chính trị, đến đạo đức, lối sống, và làm mất niềm tin của nhân dân.
Khẳng định này, nhân dân, ai cũng dễ thuộc lòng, vì họ đã cảm nhận nó bằng hơi thở trong cuộc sống hằng ngày của mình. Thậm chí, họ đã biết, biết rõ, biết lâu rồi, và biết nhiều hơn, nhưng nay người trong cuộc, đồng thời có vai vế lớn như Ngài, đã chính thức thừa nhận, xin lỗi toàn dân, toàn quân, hứa cương quyết chống tham nhũng, nên cũng có nhiều người tin tưởng, hy vọng. Họ vui mừng, dõi theo lời hứa một cách cẩn trọng, và chờ xem. Còn gì đáng quý hơn đạo lý xử thế bình tĩnh và lễ độ như thế của nhân dân!
Nhưng chiến dịch vĩ đại này đã “giật cục” từng cơn, như chiếc xe máy nghẹt ống pô, liên tiếp diễn ra, khó lường như một trò chơi may rủi!
Ngài TBT đã nói với tập thể nông dân đòi đất và hưởng ứng chống tham nhũng rằng, chống tham nhũng phải có “biện chứng”, Ngài đã đem biện chứng ra ruộng cày, sau đó là dùi cui vung lên! Nhưng cái “nức cụt” này không dừng lại. Nó tiếp tục với những sáng kiến mới. Đó là một vũ khí mới: Tự phê bình và phê bình! Nói là mới, nhưng nghe quen quen! Có lẽ Mao Trạch Đông đã dùng đại đao này nhiều lần, và hằng vạn dân TQ bị rơi đầu trong mỗi chiến dịch.
Và chiến dịch củng cố Đảng của Ngài đã diễn ra cao trào, là một pha gay cấn, hấp dẫn với nhiều kịch tính: 15 ngày ở hội trường thiêng, cửa thành khóa chặt, nội bất xuất ngoại bất nhập, đến sóng siêu âm trong cõi trời cũng bị chận đứng (thu điện thoại di động).
Ngài múa một đường quyền dài 300 trang. Những con tham nhũng bay tứ tung, ẩn hiện khôn lường. Không chém được con nào, Ngài hạ đao. Chỉ qua một đêm một số đã biến hóa, ếch nhái hòa lẫn với ểnh ương. Có con lập tức hóa kiếp thành “đồng chí X”, đẹp đẽ, hồn nhiên, cười tươi như Thiên nữ, thân ái đứng sau lưng Ngài. Nhưng dù sao thì bọn chúng cũng một phen hết hồn. Tuy nhiên tiền hung hậu kiết, đâu sẽ vào đấy! Tham nhũng hay không tham nhũng, cũng là chúng sinh thôi, bà con ta cả đấy! Vả lại, Ngài đã chẳng từng nói lẫy một cách xác tín, rất dễ thương mà lãng nhách: Chống tiêu cực/tham nhũng “không khéo người ta lại gây ra thù oán với mình”. Đó cũng thuộc về biện chứng đấy, bà con ạ!
Chiến dịch lớn đầy nghĩa lý Củng cố Đảng, Chống tham nhũng cho đến naychẳng có kết thúc mà cũng chẳng có không kết thúc. Nó như vậy đó, nó như mọi người đang nhìn thấy… Nói theo kiểu ngôn ngữ kinh Bát Nhã thì là: Không có tham nhũng, mà cũng không hết có tham nhũng (Vô vô minh, diệc vô vô minh tận – And no ignorance, or ending of ignorance).
Người ta nhận thấy, chiến dịch đã không thua, cũng không thắng, mà chẳng phải huềvới nhóm côn trùng X. Tóm lại: Không có gì để hiểu, mà cũng chẳng có gì để đạt (Vô trí, diệc vô đắc – And no understanding and no attaining)!
3/ Thành tích 3 - Chuyến Tây du bù lỗ, tự hào:
Ngài Tổng lên đường đi Tây du.
Dân ngu bàn tán, lo lắng. Ngài đi làm gì thế? Bên ấy đâu có phe mình? Lỡ họ không tiếp như dạo nọ ở Brasil thì sao? Vả, ta đã có “một nước lớn cùng chủ nghĩa xã hội bên cạnh hợp tác thì còn gì bằng!”, là đủ rồi! Còn Đấng Giáo Hoàng kia nữa, có bao nhiêu là căn cứ địa vô hình ở các xóm Đạo đã chẳng thuộc “thế lực thù địch” ngày đêm đòi đất, đòi Nhà thờ, đòi dân chủ đó sao?
Theo lý luận lâu nay, trừ vài bà con XHCN thân thiết ra, thế giới còn lại là thuộc thế lực thù địch ráo, nói thế cho giới bần cố nông ta dễ hiểu. Nhưng xét về lẽ “biện chứng” thì là Ngài cứ đi Tây du. Kết quả thật là vinh dự như niềm tin dự kiến. Họ có tiếp đón đấy, và tiếp đàng hoàng! Thế là vinh dự rồi còn g..ì ì..! (Viết theo cách nói kéo dài từ cuối của TBT…).
Khi về nước, dân hỏi, ý là Ngài đi làm gì thế, và được gì (ngầm ý là có phải Ngài thu xếp cho ổn cái ghế chính danh Chủ tịch Nước nay mai chăng?)? Ngài trả lời rất bí hiểm theo cách đáp xoay (trong chương trình giải trí hỏi xoáy đáp xoay trên TV): “Mình phải như thế nào người ta mới mời ch… ư.ứ…” (cách nói kéo dài…). Cũng giống phần đông con gái mới lớn, thường thiếu tự tin về nhan sắc của mình, nên phải dựa vào sự ngưỡng mộ của người khác, mới tin là mình đẹp! Cũng bình thường thôi! Nhưng dĩ nhiên, bà con chẳng ai hiểu gì cả! “Như thế nào” là như thế nào? Còn “như thế nào” thì người ta có mời mà không tiếp? Người dân - đương nhiên là có lễ độ với cấp trên - nên không dám hỏi, chỉ biết rằng Ngài đã rất tự hào về chuyến đi, đúng vậy, phải là chuyến đi như thế nào mới được người ta mời đi ch..ư..ứ!
4/ Thành tích 4 - Cuộc góp ý hoành tráng bất ngờ về sửa đổi Hiến pháp:
Cần mở một đột phá lớn nhằm gỡ lỗ 1-2-3.
Xét về mặt thực tế, việc sửa đổi Hiến pháp là nhu cầu cần thiết, rất khách quan!
Nhưng làm cái gì cũng phải cẩn thận. Tính cách thầy giáo của Ngài là như thế.
Cái Hiến pháp có nhiều điều lỗi thời nên đưa đến việc hành xử rất lúng túng, phải nói ngọng với dân chúng, về rất nhiều chuyện. Nhưng hai năm qua, phải nói thật là nhờ anh em Công an Cảnh sát, đã tích cực lao ra đường phố để chống đỡ, ứng phó tình hình, tuy có lúc có hành vi du côn một chút (như đạp mặt, bẻ tay, lột truồng đàn bà con gái), nhưng phải thông cảm, xoa xoa cho qua chuyện, công vất vả là của anh em! Chúng làm thay công việc của Tuyên huấn, Tuyên giáo, các Hội, Đoàn… nhiều lắm, kể cả cái Mặt…trận nữa. Mình đây, từng là chủ tịch Hội đồng lý sự Trung ương mà còn lúng túng nữa là…! Nói ra điều gì, cái bọn “người ta” cũng nhao nhao lên ném đá, ném chính xác, trúng đích như những tay súng bắn tỉa, gây ra nhiều tai tiếng. Vì thế, cũng không thể trách cái ngành Tuyên… Giáo... Huấn này được! Đứa nào bạo gan nói càng theo ý ta, thì theo dõi mà cho điểm A, thậm chí là A+, sau này sẽ lên lon.
Nhưng cái gốc vấn đề là ở đâu? Ở cái Hiến pháp! Nó lộng cộng thế nào ấy, nên luật pháp đảo điên, riết rồi ai tốt cũng thành xấu, lương thiện hóa bất lương, từ quan lớn, quan nhỏ tới thứ dân, từ sinh viên tới học trò... cũng suy thoái hết, nhất là cái đám trí thức! Phải phát động một đợt góp ý sửa đổi Hiến pháp rộng lớn trong toàn Quan, toàn Quân, toàn Dân làm thành một phong trào mạnh mẽ có tính áp đảo, qua đó gây thanh thế, lấy lòng dân, nhân dịp này củng cố thêm vai trò “Đảng lãnh đạo”, cũng là quyền lực TBT luôn.
Nhưng phải hiểu cái “biện chứng”, nó hay đi ngược lại ý muốn của mình! Mới phát động chưa bao lâu thì bọn Trí thức (theo CNXH Mao thì là bọn cục phân) nó ào ào góp ý, làm tối tăm mặt mày. Nó chẻ ra từ ngọn ngành đến nhánh nhóc, có lý lắm, ngọt xớt như dao phay chém chuối. Phải nghĩ cho ra phép “biện chứng” đưa vào đây mới xong. Ngài dùng phép phủ định của phủ định, tức là lấy lời nói sau phủ định lời nói trước. Rồi xuất chiêu, bật đèn xanh đánh cú vu hồi phủ đầu: Ra lệnh Quy tất cả bọn góp ý (không đúng ý ta) vào tội suy thoái, rồi cho thuộc hạ tìm cách quy tội để xử lý.
Ông quan Phan Trung Lý, thay mặt Ban Dự thảo sửa đổi HP của Quốc hội không phải tự ông mà dám bảo: Góp ý thoải mái, không có vùng cấm! Thế mà lại có đầy rẫy rào cấm?! Thà nói thẳng từ đầu, sẽ không mang tội nói dối, không trước sau như một! Trích nguyên văn để bà con thưởng thức:
“Vừa rồi có những luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị tư tưởng đạo đức… Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 HP không? Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Có tam quyền phân lập không? Có phi chính trị hóa quân đội khôngNgười ta [người ta chứ không phải yêu quái nhé] đang có những quan điểm như thế, đưa cả lên phương tiện truyền thông đại chúng đấy! Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa? Tham gia khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể… thì đó là cái g.i.ì..? Cho nên các đồng chí quan tâm xử lýcái này” (Ngài Nguyễn Sinh Hùng sau đó cũng đã triển khai quy rõ thêm: lợi dụng góp ý Hiến pháp để chống phá Đảng).
Bản văn ghi lại hay quá! Mọi người không khỏi kinh ngạc. Ngài đồng hóa mình với ai thế? Quả là “Suy thoái” hơn cả suy thoái, đến không còn chỗ dấu diếm! Nội dung, phong cách, ngữ điệu như ông nội nhiếc cháu, lại bóng bẩy, quá quắt như mẹ chồng mắng nàng dâu (người ta.. .đấy…). Mới hay sự vong thân trong quyền lực làm mù mịt cả trời đất, chứ còn gì nữa?
Cả nước bất ngờ: Ơ hay! Kêu gọi góp ý sửa đổi Hiến pháp không cấm vùng, người ta góp ý đàng hoàng không vùng cấm! Ngài lại mắng người ta là suy thoái tư tưởng đạo đức, quytội người ta là lợi dụng (?) và đòi trừng trị (xử lý), với cái giọng đay nghiến, đúng như giọng kẻ bề trên của thời phong kiến suy tàn, mạt pháp.
Nội dung Ngài nói, cái không đúng quả là “không nhỏ”. Xem ra, trong cơ chế nhà nước pháp quyền XHCN, cái vụ “quy vào - quy ra” này cũng thoải mái thật, mà chắc “xử lý”cũng không khó lắm chăng?
Nhưng, bỏ qua phong cách, chỉ xin hỏi:
– Tất cả “luồng ý kiến” nêu trên là suy thoái, thì là tại sao? -  Đưa lên truyền thông đại chúng, thì sao? Không muốn mọi người dân biết ư? Sao vậy?
– Xử lý là gì? Phải đối thoại như một người văn minh ở cái xứ sở đỉnh này ch..ư..ứ!
Từ ngữ “Suy thoái” bỗng nhiên mang thêm nội hàm phức tạp! Đố ai bây giờ hiểu suy thoái là gì, và ai suy thoái?
Phát biểu một cái, lập tức trắng đen, sáng tối, thay chỗ cho nhau ngay.
Thật sự, thì Ngài muốn gì?
Ngài muốn nâng cao cái uy của Đảng vốn đã thấp, nhưng lại làm nó thấp thêm! Rất chi là bất mãn!
Lại nhớ câu nói của K. Mác khi chỉ trích vua nước Phổ, rồi mắng khéo dân Phổ: “Thần dân nước Phổ xứng đáng có một vua Phổ như vậy!”. Lẽ nào ngày nay “Đảng ta” cũng thế? Xứng đáng có một Đảng trưởng như vậy a!? Chắc là không, lẽ nào…?
Nhưng đối tượng quan ngại nhất là dân, cái dân đã trãi qua 4 cuộc chiến tranh đã chết chóc nhiều, nên lì đòn. Bọn có học, số lượng là cũng “không nhỏ”, cũ mới, già trẻ đều có cả, nhất là trẻ, trưởng thành từ nhiều nguồn văn hóa khắp nơi, thứ nữa thì từ trong ruột đi ra. Họ có tri thức đông tây nam bắc, không dễ dùng chiêu “cả vú lấp miệng em”! Cái thời đại Google chấm chết tiệt này, không dấu được gì cả! Miệng dân như nước chảy, khó bụm lại được. Đau đầu nữa là trong nội bộ. Gọi là nội bộ, nhưng đâu có biết là “nội bộ” nào? Và “ngoại bộ” là đâu? Cú bóng xoáy ở Ba Đình giờ còn thấm đau!
Chống tham nhũng chưa thấy ra làm sao, mà chủ trương sửa đổi Hiến pháp trước sau bất nhất, lại tày hoày ra thế? Làm sao có thể “úm” lại cái mụt nhọt mung mủ đã vỡ? Chuyến này, không khéo “đồng chí X” lại hưởng lợi, lại cười tươi như Thiên nữ lần nữa!
Thầy Tố Hữu của Ngài nói:
“Đảng ta đây trăm tay nghìn mắt
Đảng ta đây xương sắt da đồng”
Toàn là sắt, là đồng. Tay và mắt nhiều thế. Bây giờ nó biến hóa khiếp. Khi chúng im lặng thì khó hiểu, khi chúng ngọt ngào lại khó lường, khi chúng cự cãi thì khó nghe. Kiểu nào cũng khó chịu. Sờ đâu cũng thấy, mà bắt không được. Hai mươi năm qua, có số lượng “không nhỏ” loại thuồng luồng núi, thuồng luồng biển, lươn đồng, nó chui vào Đảng! Bọn có “gien” cơ hội thì luôn tiết ra một loại da trơn.
Thật là đáng lo cho sự tồn vong của… mọi thứ!
Trước đây có “luồng ý kiến” đề nghị “Đồng chí X” từ chức, mà Đồng chí X không từ chức, cũng chẳng sao! Nay tôi, người có ký tên trong cái “Kiến nghị 72”, mà bị ngài quy cho là suy thoái, giả sử đề nghị “Đồng chí T” từ chức, mà Đồng chí T có từ chức, có lẽ đất nước cũng chẳng sao, nhưng đằng nào thì Ngài cũng sẽ đi vào Lịch sử, cách này hay cách kia!
Dù sao, tôi cũng cương quyết nói với Ngài: Tổ Quốc là trước hết, là trên hết mọi thứ, kể cả Ngài và Ngài Sinh Hùng nữa! Kế Tổ quốc là đến nhân dân. Ông Mạnh Tử bên Tàu, nơi mà Ngài từng học tập thấm nhuần, có nói: “Dân vi quý, Xã tắc thứ chi, Quân vi khinh”. Ngài biết quá! Dân là quý nhất. Vì dân mà có đất nước, vì dân mà có thiết chế chính trị (xã tắc), trong thiết chế chính trị có Đảng của Ngài, do dân mà ra! Ngài là TBT của Đảng thôi, mà ví dụ (vì chưa chính danh) Ngài là Vua của nước, theo ông Mạnh Tử kia, thì Ngài thuộc vào hàng “nhẹ” nhất rồi!
Góp ý Hiến pháp là nói về cái lý của Hiến pháp là chính, Đảng chỉ là vấn đề liên quan, không phải là chủ đề chính, trừ phi Ngài muốn biến Hiến pháp của Nước thành Hiến pháp của Đảng, nếu thế, thì sang học tập cậu Kim Jung Un là chắc ăn!
Ngài nói Đảng là dân chủ, thì Đảng cứ việc tranh vai trò lãnh đạo, nhưng bằng cách thuyết phục nhân dân, chứ không bằng cách bạo lực (quy và xử lý), và dù có lãnh đạo được, thì vẫn là dưới cái Hiến pháp! Như thế không thể có Điều 4!
Hiến pháp năm 1946, tuy có vội vàng chưa kịp tổ chức phúc quyết toàn dân, vì hoàn cảnh chiến tranh, nhưng vẫn là Hiến pháp văn minh hơn, có tư tưởng đáng nể hơn, lại không có kể công Đảng (vì chưa có công lớn), thế mà nhân dân vẫn chấp nhận, tôn trọng, và tham gia, đi theo Đảng bằng cả sinh mạng mình, để giúp Đảng “đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác”, chẳng cần tới Điều 4, chẳng có giáo điều Quân đội phải trung thành với Ngài!
Vả lại, trong Đảng có bao giờ đem ra bàn rằng, “Đảng ta” phải ngồi lên trên Hiến pháp không? Điều 4 không do triều đại của Ngài tạo ra, mà Ngài chỉ kế thừa thụ động. Nhưng về vai trò Quân đội Nhân dân, chính các Ngài là tác giả của sự sáng tạo đột phá, đảo ngược vị trí theo cách tệ hại nhất: Trung thành với Đảng, Tổ quốc và Nhân dân. Tôi không thể đặt ảnh của Ngài lên trên cả bàn thờ Tổ quốc. Ngay cái danh xưng “Quân đội Nhân dân” đã nói lên ý nghĩa đúng đắn của nó! Lời của ông Mạnh Tử xa xưa, xét về mặt tư tưởng thì quá đúng, đúng cho đến cả thời đại ngày nay cách mấy nghìn năm sau. Còn nếu muốn “quy” đó là trò mị dân của phong kiến, thì mị kiểu này lại cũng rất dễ nghe!
Các Ngài thì không đạt cả hai. Phát biểu của Ngài bộc lộ sự hỏng hóc quá lớn về tư tưởng. Suy thoái tư tưởng ở nơi Ngài là tai họa không gì so sánh nổi. “Như thế thì là suy thoái chứ còn gì nữa?”.
Ngài thử tự nghĩ xem!
Tôi e Thành tích 4 nầy, rồi sẽ như gió sớm mai thổi đi bốn phương.
Cái đỉnh cao muôn trượng mà Ngài từng muốn thể hiện, nhìn kỹ, hóa ra là cái đụn khói, nó đang tan ra đấy, và để lại một cái hố sâu!
Tôi đang bị ám ảnh bởi Ngài TBT!
H.Đ.N.
6-3-2013
Tác giả gửi trực tiếp chho BVN

HOÀNG CHÍ BẢO - CÂY BÚT SỐ 1 CỦA ĐCSVN


Đỗ Xuân Thọ (khách viếng thăm) gửi lúc 08:57, 11/03/2013 - mã số 81444
Ông Hoàng Chí Bảo nói:
"Tuy nhiên, Đảng với nhân dân là thống nhất, với nhà nước là thống nhất. Phủ nhận vai trò của Đảng tức là phủ nhận vai trò của nhân dân, phủ nhận ý chí, nguyện vọng của nhân dân, phương hại đến nền độc lập tự do của Tổ quốc. Phương hại đến quyền sống, quyền tự do hạnh phúc của nhân dân. Vì bảo vệ dân mà phải bảo vệ Đảng. Vì bảo vệ dân mà phải hiến định nó”
Lập luận của ông Hoàng Chí Bảo có thể tóm tắt thế này
Mệnh đề 1 : Đảng TRÙNG VỚI Nhân Dân
Mệnh đề 2 : Phủ nhận Đảng  Phủ nhận Nhân Dân
.........
Nhưng mệnh đề 1 hoàn toàn sai vì Đảng chỉ là một bộ phận nhỏ của Nhân dân, không thể TRÙNG VỚI Nhân Dân được, thưa ông Hoàng Chí Bảo. Mệnh đề then chốt này ông nói nhanh, lướt qua nhanh, hòng che mắt nhân dân để rồi dẫn đết hàng loạt các mệnh đề kết tội các ý kiến chông đảng phía sau .
Mệnh đề 1 hoàn toàn sai nên hàng loạt mệnh đề phía sau được rút ra từ mệnh đề 1 đều vất vào sọt rác.
Lập luận của các GS.TS. Mác-Lê như các ông toàn dùng để lừa bịp nhân dân
Tôi xin dùng cách lập luận của GS Hoàng Chí Bảo để đưa ra một mâu thuẫn không thể ngửi được:
1)Tổ chức An-que-đa là THỐNG NHẤT với nhân loại!!!
Phủ nhận An-que-đa là phủ nhận nhân loai !!!
(phen này nước Mỹ gay với Hoàng Chí Bảo đây)
2) Đảng Khơ-me Đỏ là THỐNG NHẤT với nhân dân Cawmpuchia!!!
Phủ nhận Đảng Khơ-me Đỏ là phủ nhận nhân dân Căm pu chia
( Bác nào là quân tình nguyện VN sang đánh Pôn pốt thì liệu chừng với GS Hoàng Chí Bảo nhé!!!)
….
Nhiều lắm không kể xiết!!!


Đỗ Xuân Thọ (khách viếng thăm) gửi lúc 16:35, 11/03/2013 - mã số 81459
Xin thưa với ông GS Bảo, một thằng đệ tử của ông kể lại câu chuyện mà Lênin quát lên đại loại thế này : Các đ/c sợ gì mấy thằng phản động??? Thử tập hợp chúng lại xem có đủ một tiểu đội không??? Trong khi chúng ta có hàng triệu công nhân và nông dân
Thời thế đã đổi thay và tôi hình dung TT Nguyễn Quang A ôn tồn nói với người dân:
- Chúng ta sợ gì bọn tham nhũng cầm quyền !!! Chúng chỉ cùng lắm có 300 thằng nhân danh ĐCSVN !!! Theo cách "tam tam chế" của bọn Tầu chúng không đủ một ĐẠI ĐỘI!!! Chúng ta đã có trên 9000 người ký tên vào Kiến Nghị 72 đã là một SƯ ĐOÀN rồi
Công Nhân và Nông Dân bị chính 300 thằng này bóc lột đến xương tủy không còn như hồi đầu CM nữa đâu
Ông bảo Đảng và Nhân Dân là THỐNG NHẤT là hoàn toàn ĐOÁN MÒ
Trong Đảng, của cải giữ các đảng viên thường với đảng viên có chức, có quyền đã xa nhau một trời một vực huống hồ là nhân dân.
Ông phun ra cái mệnh đề:"Đảng và Nhân Dân là THỐNG NHẤT" mà ông không thấy hổ thẹ sao???
Ông Vô Liêm Sỷ thế sao??? Hỡi cây bút số 1 của ĐCSVN


Đỗ Xuân Thọ (khách viếng thăm) gửi lúc 21:49, 11/03/2013 - mã số 81481
Đỗ Xuân Thọ viết:
Hôm nay, chương trình Thời Sự lúc 19 h ngày 11/3/2013 Các BTV của đài truyền hình VTV1 đã cắt đoạn ông Bảo nói ở trên và thay vào đó là đoạn ông ta nói về Lịch Sử ĐCSVN!!!
Điều này chứng tỏ ĐCSVN bây giờ không một người dân nào tin!!!
Hỡi ông Bảo!!! Ông cứ vi hành đến các quán nước ở HN, SG... Ông sẽ thấy người dân chửi ĐCSVN công khai!!! Chửi Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trong, Nguyễn Tấn Dũng công khai, kể cả khi có cảnh sát mặc quân phục... Những cảnh sát này chỉ biết im lặng hoặc lảng đi chỗ khác!!!
Ông cứ ở trên mây để nói những thứ không lọt được vào tai người dân đâu!!!
Ông không thấy mặt các tướng lĩnh ĐĂM CHIÊU khi nghe ông nói à
Hay ông lại bảo tôi cắt khúc Lịch sử ĐCSVN ra để hủy điều 4 trong Hiến Pháp của các ông như một thằng đệ của ông (tôi không nhớ tên) cũng trong chương trình VTV1 nói tối nay!!!
Xin thưa với ông Bảo, cây bút số 1 của ĐCSVN, các ông lươn lẹo lắm!!! Thế nào là CẮT KHÚC??? Giai đoạn hiện nay, ĐCSVN không làm chủ được tình thế, bị các CHÙM MAFIA VN thao túng; lòng dân oán hận ĐCSVN đến tận trời!!! Các ông cướp đất của Nông Dân để chia cho Mafia!!! Các ông được các ngài TƯ SẢN TQ đút lót hàng trăm triệu USD để chúng bóc lột công nhân VN đến tàn tệ!!!! Các ông cướp đất của đồng bào Tây Nguyên để làm dự án Bauxite....
Đây là giai đoạn KHAI TỬ rồi!!! Các ông vì kiêu ngạo đã bỏ ngoài tai tất cả các lời khuyên của các Đảng Viên, các Nhân Sỹ yêu nước...
Các ông đừng nói :"Nhưng ngày xưa Đảng với dân là một" nghe nó buồn cười giống như một gã học trò lười biếng THI TRƯỢT lại bảo:" Hồi xưa bố mẹ tao học giỏi lắm. Họ đều là TS toán cả đấy!!!"
Không ai có thể cứu các ông. Trong nước lòng dân đã thế, ở nước ngoài còn tệ hại hơn nhiều.
Tôi xin báo cho ông một tin buồn: NƯỚC MỸ VÀ NƯỚC NGA THỐNG NHÁT VỚI NHAU ĐẾN 98% RẰNG SẼ ĐỔI MẦU CHẾ ĐỘ CỦA VIỆT NAM!!!
Tôi biết các ông còn dựa vào Trung Quốc
Nhưng NHÂN DÂN VIỆT NAM VÀ CÁC TƯỚNG LĨNH QĐNDVN SẼ KHÔNG ĐỂ CÁC ÔNG THEO TẦU ĐÂU!!!!!!!!!!!!!!!!!





QUÂN ĐỘI TRUNG VỚI ĐẢNG HAY TRUNG VỚI NƯỚC


XIN GIỚI THIỆU BÀI VIẾT TRÊN BÁO ĐẢNG RA NGÀY 5.3.2013 DƯỚI ĐÂY, ĐỂ ĐỘC GIẢ RỘNG ĐƯỜNG THAM KHẢO VÀ TRANH LUẬN:

Báo Nhân dân1 
“Quân đội ta trung với Ðảng, hiếu với dân…”
Cập nhật lúc 01:16, Thứ ba, 05/03/2013 (GMT+7)
“Quân đội ta trung với Ðảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng” – đó là lời Chủ tịch Hồ Chí Minh khi Người khẳng định bản chất cách mạng của Quân đội nhân dân Việt Nam. 

Tác giả, cựu chiến binh Vũ Tiến Anh đã sử dụng nội dung cơ bản của tư tưởng chỉ đạo này để đặt tên cho bài viết gửi Báo Nhân Dân. Theo tác giả, ông không thể im lặng trước việc một số người nhân việc tổ chức lấy ý kiến của nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 để đưa ra ý kiến đòi “phi chính trị hóa quân đội”, thậm chí xuyên tạc một nội dung của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992…

Tôi viết bài này gửi tới Báo Nhân Dân sau một sự kiện là niềm tự hào của gia đình tôi. Ðó là cuối tháng 2 vừa qua, con trai đầu của tôi đã lên đường nhập ngũ, từ nay gia đình tôi có ba thế hệ là “Bộ đội Cụ Hồ”. Cha tôi nhập ngũ từ kháng chiến chống thực dân Pháp, sau đó chiến đấu trên chiến trường miền nam, ông đã về hưu gần 20 năm; tôi nhập ngũ đầu năm 1975, tuy không được tham gia cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975, nhưng tôi từng chiến đấu ở biên giới Tây Nam, nay đã chuyển ngành. Sức yếu nên cha tôi không cùng mọi người tiễn cháu tới nơi tập trung. Ông cầm tay cháu dặn dò: “Từ nay là “Bộ đội Cụ Hồ” rồi cháu nhé!”. Tôi biết đó là lời gan ruột của ông. Như mọi người Việt Nam, cha con tôi đều mang trong mình dòng máu yêu nước của tổ tiên. Tuy nhiên, qua tâm sự của cha, qua năm tháng trong quân ngũ, rồi về sau tìm hiểu, tôi tin chắc nếu không được dẫn dắt bởi một tư tưởng chính trị đúng đắn thì lòng yêu nước sẽ rất dễ lạc hướng. Thời đất nước còn bị chia cắt, quân đội Sài Gòn hô hét “Tổ quốc – danh dự – trách nhiệm”, song khẩu hiệu đó có nghĩa lý gì khi đội quân ấy phải “tầm gửi” vào túi tiền của ngoại bang và dùng súng bắn lại đồng bào? Nên đội quân ấy đã thất bại thảm hại, mặc dù “có lục quân và không quân đứng thứ 4 thế giới, hải quân đứng thứ 9 thế giới”, “có ưu thế 2 lần về quân số, 4 lần về xe tăng và đại bác, hơn tuyệt đối về không quân và hải quân” so với Quân đội nhân dân Việt Nam (QÐND Việt Nam). Rộng hơn và xa hơn, các đội quân viễn chinh từ phương Tây tới Việt Nam, sau này đến Afghanistan, Iraq,… đều nhân danh bảo vệ đất nước của họ, “bảo vệ thế giới tự do”, “chống khủng bố”, “bảo vệ nhân quyền”,… Nhưng các chiêu bài ấy không che đậy được sự thật là họ từng đẩy nước ta vào cảnh lầm than, đang đẩy xã hội Iraq, Afghanistan lâm vào cảnh rối ren với cái chết của hàng trăm nghìn người dân lành vô tội. Những hành động đó vì mục đích “phi chính trị” hay sao?

2

Là người am hiểu về lý luận và thực tiễn quân sự, có tầm nhìn xa trông rộng về bản chất, vai trò của lực lượng vũ trang cách mạng trong sự nghiệp đấu tranh giành độc lập dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, ngay từ khi thành lập Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân (năm 1944) – tiền thân của QÐND Việt Nam, Bác Hồ đã dứt khoát khẳng định vai trò tổ chức, lãnh đạo của Ðảng Cộng sản Việt Nam đối với quân đội cách mạng, khẳng định tính tất yếu của quan hệ chặt chẽ giữa quân sự và chính trị. Ngày 25-10-1951, tại Trường chính trị trung cấp quân đội, Người nói: “Quân sự mà không có chính trị như cây không có gốc, vô dụng lại có hại. Quân đội ta là quân đội nhân dân. Nhân dân có Ðảng lãnh đạo, Ðảng có chính cương, chính sách. Ðã là quân đội nhân dân thì phải học chính sách của Ðảng”. (Hồ Chí Minh toàn tập, Tập 6, NXB Chính trị Quốc gia, H.2009, tr.318). Và trong Chỉ thị thành lập Ðội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, Người viết: “Ðội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân nghĩa là chính trị trọng hơn quân sự. Nó là đội tuyên truyền. Vì muốn có kết quả thì về quân sự, nguyên tắc chính là tập trung lực lượng, cho nên, theo chỉ thị mới của Ðoàn thể, sẽ chọn lọc trong hàng ngũ những du kích Cao – Bắc – Lạng số cán bộ và đội viên kiên quyết, hăng hái nhất và sẽ tập trung một phần lớn vũ khí để lập ra đội chủ lực”. Thực tế đã chứng minh, dưới sự tổ chức, lãnh đạo của Ðảng, QÐND Việt Nam đã trở thành lực lượng nòng cốt của lực lượng vũ trang để đương đầu, đánh thắng các thế lực ngoại xâm có tiềm lực quân sự mạnh gấp nhiều lần. Thực tế cũng chứng minh, dưới sự lãnh đạo, giáo dục, rèn luyện của Ðảng, quân đội ta đã có đường lối chính trị, mục tiêu, lý tưởng chiến đấu đúng đắn, có khả năng xác định đối tượng tác chiến cụ thể,… Ðó là các yếu tố nền tảng để QÐND Việt Nam xác định phương hướng tổ chức và xây dựng lực lượng. Nhìn lại lịch sử, gần 70 năm qua, QÐND Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Ðảng Cộng sản Việt Nam đã cùng toàn dân hoàn thành rất xuất sắc nhiệm vụ giải phóng đất nước, và đang ngày đêm bảo vệ vững chắc Tổ quốc.  

4

Cho nên tôi rất phẫn nộ, khi thấy gần đây xuất hiện ý kiến đánh giá của một số người về một luận điểm rất quan trọng của Bác Hồ về bản chất của QÐND Việt Nam. Từ sự kiện ngày 26-5-1946 tại Lễ khai giảng của Trường võ bị Trần Quốc Tuấn, Bác Hồ đã trao tặng cán bộ, học viên nhà trường lá cờ đỏ có thêu dòng chữ “Trung với Nước, Hiếu với Dân”, có người đặt ra câu hỏi: “Không hiểu sao, sau này người ta lại thêm, không còn ngắn gọn, kéo dài Lời dạy của Bác Hồ đối với quân đội từ 24 chữ thành 46 chữ, bộ đội ta khó nhớ”. Người khác liên hệ với Ðiều 70 (sửa đổi, bổ sung Ðiều 45) của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 với nội dung: “Lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Ðảng Cộng sản Việt Nam, Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; bảo vệ Ðảng, Nhà nước, nhân dân, chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế”, để cho rằng: “… “Trung với nước, hiếu với dân” là sự tổng kết cô đọng nhất về nhiệm vụ và mục đích tối thượng của quân đội ta” rồi quy kết việc sửa thành “Trung với Ðảng, hiếu với dân” là “vô nghĩa” và “những người bỏ vế “Trung với nước” như thế là chống lại Hồ Chí Minh chứ không phải làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh”. Người khác trả lời phỏng vấn trên BBC: “Trước đây, Hồ Chủ tịch chỉ nói quân đội phải trung với nước, hiếu với dân… Lâu nay người ta nói học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh mà sao bây giờ người ta lại muốn làm trái là thế nào? Sao lại thay đổi ý kiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh?”. Tôi rất thất vọng, vì trong những người phát ngôn như thế, có người từng nhiều năm phục vụ trong quân đội!

5
  1. Phải luôn nâng cao chí khí cách mạng “trung với nước, hiếu với dân, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng” …
Xem xét về lịch sử, người cẩn trọng sẽ thấy lời căn dặn “Trung với Nước, Hiếu với Dân” của Bác Hồ ra đời vào thời điểm tháng 5-1946, tình hình đất nước rất phức tạp. Trước vô vàn khó khăn, phải đối phó với nhiều kẻ thù, nên để chuẩn bị lực lượng trước cuộc xâm lược của thực dân Pháp, tập hợp khối đoàn kết toàn dân, thành lập Chính phủ liên hiệp kháng chiến với sự có mặt của đại diện nhiều thành phần, đảng phái, về danh nghĩa Ðảng ta tuyên bố tự giải tán; nhưng thực tế là Ðảng rút vào hoạt động bí mật. Ðây là lý do để Bác Hồ không nhắc tới “Ðảng” khi Người tới dự lễ khai giảng khóa đầu tiên Trường võ bị Trần Quốc Tuấn. Tại đây, Bác nói với học viên: “Anh em có nhiều giai cấp, tư tưởng khác nhau, trước hết phải đoàn kết, đoàn kết thật thà. Phải có kỷ luật cả về tinh thần lẫn vật chất. Phải noi gương anh dũng của anh em binh sĩ hồi khởi nghĩa để làm gương cho các lớp về sau”, rồi Người căn dặn: “Mong rằng anh em ở đây, bao giờ cũng phải làm theo hai khẩu hiệu mà nó là cái mục đích của anh em: Trung với nước, hiếu với dân”.

3

Vì muốn đi từ quy kết đến phủ nhận vai trò lãnh đạo của Ðảng Cộng sản Việt Nam đối với QÐND Việt Nam, người nêu ý kiến lệch lạc trên lại bộc lộ “tầm nhìn không qua ngọn cỏ” của chính mình. Cho rằng Ðiều 70 (sửa đổi, bổ sung Ðiều 45) của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 có “tầm nhìn không qua ngọn cỏ”, song người đó  không biết sau này, khi vai trò lãnh đạo cách mạng của Ðảng đã được khẳng định công khai, trong Bài nói trong buổi chiêu đãi mừng quân đội ta 20 tuổi (đăng Báo Nhân Dân ngày 23-12-1964), Bác Hồ nói rất cụ thể: “Quân đội ta trung với Ðảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng. Cán bộ và chiến sĩ thương yêu nhau như ruột thịt, chia ngọt sẻ bùi. Quân và dân như cá với nước, đoàn kết một lòng, học hỏi, giúp đỡ lẫn nhau” (Hồ Chí Minh toàn tập, Tập 11, NXB Chính trị Quốc gia, H.2009, tr.350). Vậy, chính họ là người hiểu trái ý kiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh, phải biết xấu hổ vì phát ngôn tùy tiện.

2

Trong gia đình, cha con tôi cùng là cựu chiến binh, ngày 22-12, ngày 27-7, ngày thành lập đơn vị,… cha con tôi đều gặp gỡ đồng đội cũ, đến Nghĩa trang liệt sĩ thắp nén tâm nhang. Nhiều lần cha tâm sự với tôi: “Cha may mắn là lành lặn trở về, bao nhiêu đồng đội của cha không được như thế!”, nói xong ông lại rơm rớm nước mắt. Mỗi lần nghe cha tâm sự, tôi càng thấy thấm thía. Ðể có cuộc sống hôm nay, để chúng ta có thể tự hào là người Việt Nam, đã có hàng vạn, hàng vạn “Anh Bộ đội Cụ Hồ” ngã xuống, trong số đó, có rất nhiều người là đảng viên cộng sản. Họ luôn đi đầu trên trận tuyến chống quân thù, sẵn sàng hy sinh vì lời thề: “Trung với Ðảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”. Những năm tháng này, cán bộ, chiến sĩ trong LLVT vẫn có mặt ở mọi miền Tổ quốc. Họ vượt mọi khó khăn gian khổ để nắm chắc cây súng bảo vệ Tổ quốc. Họ sống cùng nhân dân, giúp đỡ nhân dân lúc khó khăn, cùng nhân dân xóa đói, giảm nghèo. Tôi kính trọng họ, vì họ là người yêu nước chân chính, không huênh hoang tự coi mình yêu nước hơn người khác. Họ không kiêu căng, mà bình dị, dù đã đổ nhiều mồ hôi, công sức, thậm chí cả xương máu của mình đóng góp cho Tổ quốc. Hàng triệu người con ưu tú của Tổ quốc đã và đang sống như thế. Tôi tin vào điều đó, và tin con trai tôi sẽ xứng đáng là “Anh Bộ đội Cụ Hồ”.

VŨ TIẾN ANH
Nguồn: Báo Nhân dân



LỜI BÌNH CỦA TÔI

Thế này, anh Vũ Tiến Anh ạ. Anh khoe 3 đời nhà anh đã phục vụ quân đội nên anh nói những lời xúc phạm đến những anh linh của các đồng đội của bố anh, của anh và của con anh. Với tất cả những gì anh nói ở đây tôi không thể chịu nổi và có lời phản biện anh như sau:
Tôi Đỗ Xuân Thọ, pháo thủ số 4 của khẩu đội phao cao xạ 37 mm, thuộc C5 D12 E68 F304 thuộc đoàn Hương Giang chiến đấu ở chiến trường Quảng Trị năm 1972. Tôi được kết nạp đảng ngay trên mâm pháo năm 1973. Bố tôi là Đỗ Văn Tỵ (tên thường gọi theo con cả là Tục) đã làm mọi nghề để nuôi dấu các lãnh tụ CM như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Hoàng Văn Thụ….v.v…Con trai Út của tôi hứa với tôi nếu quân đội gọi con đi bộ đội thì con sẽ xung phong ra Trường Sa… Nói như thế đã “MÔN ĐĂNG HẬU ĐỐI” với anh chưa???
Với toàn bộ kiến thức và sự trải nghiệm của tôi, dù rất khiêm tốn nhưng tôi có thể phát biểu thế này:
ANH RẤT NGU XUẨN!!!
1) Đảng CSVN cũng chỉ là một ĐỐI TƯỢNG trong cái Vũ Trụ bao la này. ĐCSVN cũng tuân theo quy luật SINH-LÃO-BỆNH-TỬ. Và hiện nay ĐCSVN đang ở giai đoạn BỆNH… Nếu Quân Đội Nhân Dân VN TRUNG VỚI ĐẢNG thì đến một lúc nào đó QUÂN ĐỘI SẼ BẮN VÀO DÂN như quân đội của Pôn - Pốt ở Cămpuchia ( Họ cũng theo Mác-Lê đấy)
2) Nếu Quân đội nhân dân VN TRUNG VỚI ĐẢNG thì bọn Tầu chỉ cần bỏ ra 1 tỷ USD là có thể mua xong Bộ Chính Trị ĐCSVN. Khi đó những người lính chỉ biết bỏ súng và quy hàng TQ và chúng chiếm được VN mà không tối một viên đạn nào
3) Trong sự phát triển tất yếu theo các quy luật của Thượng Đế ( Tự Nhiên) thì đất nước ta nhất định phải ĐA NGUYÊN, ĐA ĐẢNG!!! Nếu quân đội nằm trong tay một đảng nào đó thì sẽ dẫn đến NỘI CHIẾN
4) Quân đội đang sống bằng tiền thuế của nhân dân chứ không phải bằng tiền đảng phí của ĐCSVN !!!
Anh có hiểu tôi nói không??? Do đó:
QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM CHỈ TRUNG VỚI NƯỚC! HIẾU VỚI DÂN THÔI !!
PHẢI PHI ĐẢNG PHÁI VỚI QUÂN ĐỘI