Nhân ngày nhà giáo 20-11-2009 Thọ post bài thơ của thằng con Út hồi nó học lớp 4.Chủ yếu là nó viết, Thọ chỉ sửa đôi chút.
Đỗ Trường Sơn
CÔ GIÁO
Lúc đầu tôi nghĩ
Cô không bằng mẹ tôi
Hoàng hôn cô không hét:”Tối rồi”
“Con phải đi tắm rửa”
“ăn cơm xong còn phải học bài”
Nhưng sau này, mỗi sáng ban mai
Tôi nhìn thấy cô trên bục giảng
Đẹp tuyệt vời như một cô tiên
Cô không dạy tôi những sách Thánh hiền
Như bố tôi thường dạy
Những buổi trưa, cô thường làm như vậy
Nâng nưu giấc ngủ học trò
Tôi có tội tình gì mà bố tôi giầy vò
Rằng con hư đốn thế
Cô không nói những lời như thế
Cô vun trồng những giấc mơ của tôi
Hôm nay tôi rất bồi hồi
Hai mươi tháng mười một tôi dâng tặng
Bài thơ tôi viết về cô
Dù sau này tôi thành người lớn
Trên đỉnh Trường Sơn hay mặt Biển Đông lúc ban mai
Lòng rạo rực muốn dang rộng đôi vai
Vác cả bầu trời hay xoay ngược vòng Trái Đất
Cô vẫn nhìn tôi bằng đôi mắt
Thủa tôi còn là học sinh lớp 4A
Rất dịu dàng thiết tha
Của người mẹ ở trường
Hà Nội, 20 -11 - 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét