Thọ post bài thơ của Thọ làm khi Trung Quốc phóng thành công THẦN CHÂU 5
Đỗ Xuân Thọ
KHÓC
Đạo sỹ cô đơn khóc trong đêm
Lá Thu, rất khẽ, rụng bên thềm
Sương sớm giăng giăng trời se lạnh
Nước mắt tràn mi lăn êm êm
*
Thần Châu đã lướt trên không trung
Trung Quốc kiêu căng đến tuột cùng
Bao giờ Ý thức điều khiển được
Thì lũ Thần Châu rụng như sung
*
Đắm đuối suy tư ta với ta
Cô đơn tìm kiếm một mái nhà
San sẻ nỗi niềm căm hận ấy
Để lòng ta vơi nỗi sót xa
*
Cô đơn, mênh mông, ai hiểu ta?
Thẹn thùng gõ cửa đến vài nhà
Thờ ơ, thương hại ta nhận đủ
Tìm đâu cho được bạn đồng hành
*
Vũ trụ mênh mông có một Tâm
Nhớ ra điều ấy ta than thầm
Sao mình ấu trĩ rơi lệ khóc
Chợt cười sằng sặc nghĩ mình hâm
Hà Nội, 0 giờ 5 phút ngày 18-10-2003
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét